LẶNG – không phải là im lặng ngoài miệng, mà là tĩnh lặng trong tâm, để có thể nghe được tiếng nói của lương tri và chân lý.
TĨNH – không phải là ngừng bước, mà là nhìn đời bằng con mắt sáng suốt, thấy rõ bản chất giữa muôn hình vạn trạng.
AN – không phải là không sóng gió, mà là trong bão tố vẫn giữ được một nội tâm bình thản, để sống đúng với giá trị của mình.
Cổ nhân có câu: “Tâm tĩnh thì trí sáng, trí sáng thì đường rõ.” Người biết lặng sẽ bớt sai lầm, người biết tĩnh sẽ bớt phiền não, người biết an sẽ bớt khổ đau.
Đời người ngắn ngủi, ai tìm được cho mình một cõi lặng, một tâm tĩnh, một lòng an – ấy chính là đạt đến cảnh giới trí huệ và hạnh phúc bền lâu.
